Hội ngộ Y-Nha74 2017, trở lại Brisbane 4 ngày
….
Phi cơ đến trể hơn 15 phút. Biên và Khôi chờ
chúng tôi ở cổng ra với camera. Lần này chúng tôi về
ở nhà của Hưong-Khôi, không màn lời rào trước
đón sau của Hương rằng có thể “buồn” v́
nhà xa trung tâm thành phố. Đêm đă khuya nên chúng tôi đều
đi nghĩ nhưng sáng hôm sau th́ tất cả mọi
người đều được một buổi
ăn sáng với ḿ vịt tiềm do Hương làm. Tôi thấy
rất ngon miệng v́ sau đó chúng tôi cũng có ăn món
này ở China Town nhưng hương vị th́ vẫn không
bằng.
Hương – Khôi dẫn chúng tôi đi thăm thành phố, khu sinh hoạt của người Việt có trung tâm y-khoa mà anh Tô Đắc Lộc là một Bác Sĩ cọng tác ở đây. Có lẻ do Hương đưa tin nên Lộc đă biết và t́m đến gặp chúng tôi trong khu shopping. Cũng như lần gặp hơn 2 tuần trước ở Sydney, anh vồn vă, nhiệt t́nh dù rất bận rộn v́ phải rời Brisbane chiều hôm đó cho một công tác khác.
Hương - Khôi bỏ 2 ngày làm việc giữa
tuần để dẫn chúng tôi đi Gold Coast beach và
ngũ lại tại khách sạn Hương đă book từ
trước. 6 giờ sáng, cả bọn xuống băi tắm.
Trời trong, nước mát, biển sạch… đă hơn
12 năm, kể từ lúc ngưng công tác ở Hawaii tôi mới
có được một cái cảm giác thoải mái như
thế. Sóng biển ở đây thiệt manh. Nhưng cái
“nguy hiễm” hơn là lực rút ra làm tôi khó lấy lại
thăng bằng sau khi đă bị đánh ngă. Khôi cho xe chạy
dọc hết cả một vùng biển h́nh cánh cung hơn
5 km (?), qua nhiều bải biển khác nữa, thậm chí
c̣n tấp nập hơn nơi khách sạn chúng tôi ở. Dừng
lại ở băi biển cuối (?) của eo biển h́nh
cánh cung, cả bọn ăn trưa trên một đồi
thông nh́n xuống toàn vùng Gold Coast beach, vào lúc đàn hải
âu và pelican về tụ tập trước 1 tiệm Fish
and Fries cạnh bờ biển để được
phát buổi ăn trưa . Fish and Fries là loai tiệm ăn
phổ thông ở Úc , có lẽ cũng phổ thông như
McDonald ở Mỹ. Làm cá, họ chỉ lóc thịt cá 2 bên sống
lưng để fry. Phần c̣n lại họ cho vào những
xô chứa và phát cho bầy pelican hàng ngày. Có lẽ v́ đă
quen nên đến trưa là cả bầy pelican theo thói quen
tụ tập về, sắp hàng trên băi biển, phía sau cửa
tiệm trong rất ngộ nghĩnh. Pelican Australia đẹp
hơn pelican xám nơi tôi ở: chúng có 2 màu: đen (tuyền)
và trắng ( như tuyết).
Trái cây ở Australia thật “hùng hậu”, nhất là lọai măn cầu gai mà tôi rất thích nhưng có lẻ từ nay chỉ c̣n được hưởng loại hương vị này như là một hàng nhập cảng… Cũng nhân tiện, cám ơn chị Khanh đă cho một buổi ăn Sushi thật ngon do chính chị làm… Buổi chiều cả bọn đi xem một country show , the “Australian Outback Spectacular”, cũng do chị Liên Hương sắp xếp để biết một cách tổng quát văn hóa và lịch sữ của người Australia. Nếu biết trước, có lẻ chúng tôi nên ở đây 2 đêm mới … đả.
Tôi
cancel chuyến đi Moreton xem coral v́ Hương cho biết
thật ra coral vùng này này đă thoái hóa nhiều, không như
quăng cáo nữa. Bù lại Khôi dẫn chúng tôi đi xem
downtown, lên núi Mt. Coot nh́n xuống cả thành phố dọc
theo con sông uốn khúc Brisbane. Sau đó, t́nh cờ mà lại
có dịp ngắm cảnh thành phố từ ḍng sông Brisbane
trên những chuyến jet-cruise, hơn 1 tiếng rưỡi
mà ticket round trip chỉ có 4 đồng 6 australia. Anh Khôi nói
có loại tàu đỏ (như chiếc chúng tôi đi)
nhưng free cho dân chúng. Ở đây chính phủ đánh thuế
“bọn nhà giàu” rất cao để có ngân sách lo cho những
chương tŕnh an sinh xă hội và lợi ích công cọng, 1
loai mô h́nh nhiều nước dù là tư bản nhưng
đặt nặng vấn đề an sinh xă hội đang
áp dụng chứ không phải có khuynh hướng xă hội
chủ nghĩa như nhiều người gán ghép v́ có lẻ
họ biết trên thế giới ngày nay chỉ có 3 nước
là Trung Cộng, Bắc Triều Tiên và nhất là Cộng Hoà
Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, Độc Lập - Tự
Do - Hạnh Phúc mới áp dụng được loại chủ
nghĩa này.
Buổi chiều cuối cùng ở Brisbane, một lần nữa, Xuyên lại bay lên nhân việc đi coi một bất động sản Xuyên muốn đầu tư ở đây để ăn bửa cơm tối với chúng tôi và sáng mai lại bay về… Mặc dù đă lỗi hẹn là sẽ nấu ăn cho chúng tôi bữa cơm tối cuối cùng này nhưng Xuyên đă bù lại bằng 4,5 chai rượu đỏ và trắng. Cũng có một màn tŕnh diễn cho Xuyên được dịp cho thêm chút tiêu và gia vị vào nồi cari dê mà chị Khanh (vợ của Biên) đă nấu xong. Khôi cũng khui 1 chai rượu đỏ (10 năm ?) đặc biệt sản xuất cho năm con gà. H́nh như chúng tôi đă “empty” đến 6 chai (?). Và hầu như tất cả bọn đàn ông chúng tôi đều say đậm. Say v́ t́nh bạn. Say v́ những tấm ḷng của Australia.
Tối hôm ấy chúng tôi nói chuyện thật
nhiều – vào cả những vấn đề mà người
ta vẫn thường tránh né v́ sợ đụng chạm
là “chính trị”. Nhiều người bạn Nha Khoa đă
đặt nick name cho Khôi là “Khôi mù”, có lẻ v́ ngày trước
anh đeo kính cận dày. Nhưng trong quan điểm và lập
trường th́ với tôi anh nh́n rất rơ và dứt khoát,
không mập mờ. Lần đầu tôi được
nghe Khôi bày tỏ quan điểm và lập trường
chính trị của ḿnh. Với Khải Hùng th́ quả là một
ngạc nhiên v́ dù đă quen Khôi từ lâu, đây cũng là lần
đầu anh nghe Khôi nói nhiều thế.
Liên Hương th́ lúc nào cũng cười tươi, điềm đạm nhưng rất chi tiết - và dĩ nhiên tất cả những thuận lợi cho chuyến ghé thăm và du lịch Brisbane lần này không phải tự nhiên mà hoàn chỉnh như thế. Tôi tin là tôi hiểu được những nỗ lực “behind the scene” của Hương và không thể không nhân cơ hội này để nói lại một lời cám ơn chân thành.
Một ngạc nhiên cuối cùng trước khi tôi rời nhà Hương- Khôi: chị Nguyễn thị Tuyết gọi điện thoại từ Melbourne để từ giả và chúc phúc.
Phi cơ delay 2 lần,
tổng cọng gần 12 giờ để lại cất
cánh trong một chuyến bay đêm, cơ hội cho tôi
ngũ vùi trong những kỹ niệm đẹp và nuối
tiếc về những tao ngộ vượt xa cả mong
ước trong lần hội ngộ Y-Nha74 này. Những
cơn mưa đầu Thu trên bến cảng Sydney.
Sương mù trên đỉnh “Three sisters” của Blue
mountain. Port Campbell National Park và tiếng sóng gầm (thunder).
Những “Board Walks” nh́n ra đại dương
mênh mông dọc theo đại lộ Great Ocean Sunset Road với
12 apostles mà nay chỉ c̣n 10… 1 ông thánh đă xuống địa
ngục và 1 ông thánh đă lên thiên đàng - như sự phân
hóa xem ra b́nh thường của loài người ? Vùng đất
nào an lành đến độ loài chim két hoang cũng không biết
sợ người mà thản nhiên đậu cả trên tay,
trên đầu, trên ống kính camera của bất cứ ai
có thức ăn ? Philips Island với loài Penguin nhỏ nhất
trồi lên từ biển tối, kiểm điểm “quân
số” trước khi “tuần hành” về những tổ
nằm sâu trong bờ biển đến hàng cây số. Những
thác nước dài như những sợi chỉ trong vùng vịnh
yên tỉnh Milford Sound. Bob’s Peak và Skyline Restaurant nh́n xuống
toàn vùng Queenstown quanh một mặt hồ rộng lớn
như Lake Tahoe ở California, có lẻ giống nhất là
vào mùa đông… Buổi cơm chiều ngoài trời mà phải
đắp mền (blanket) trên bến cảng. Băng hà
(Glacier) Fox và Franz Josef đến cuối hè cũng phải
tan chảy. Kiến trúc kỳ dị của Punakaiki Pancake
và những cái hồ lớn và yên tỉnh của vùng biển
miền Tây New Zealand. Những
cánh
đồng cỏ chạy xa đến tận chân trời
cũng như hoàn toàn được bao bọc bởi những
rặng núi phiá Đông Bắc từ Chris Church lên Bleinhem.
Agrodome và nghệ thuật chăn cừu bằng chó. Kiwi và
nỗ lực chống lại t́nh trạng tuyệt chủng
của loài động vật này. Tắm hồ nước
nóng thiên nhiên và nh́n ra cả một vùng vịnh. Những suối
nước nóng bốc hơi ngay cả tại trung tâm thành
phố ở Rotorua. Hang động tối thui của loài
đom đóm (glow worm) ở Waitomo và chuyến đi thuyền
trong bóng tối du khách không được lên tiếng… Băi
biển cát vàng như tên của nó và những mănh t́nh hiếm
có trong đời.
Xin
cám ơn đời và cám ơn tất cả.